Kinh Pháp Hoa – Phẩm Đà La Ni

Kinh Diệu Pháp Liên Hoa Giáo Bồ Tát Pháp

Phật Sở Hộ Niệm

phụng chiếu dịch

Diêu Tần Tam tạng Pháp sư Cưu Ma La Thập

Giảng Giải:

Hoà Thượng Tuyên Hoá

— o0o —

Phẩm Đà La Ni

Ðà la ni dịch là tổng trì, tức là tổng tất cả các pháp, trì vô lượng nghĩa, cũng có thể nói là nhiếp ba nghiệp (thân khẩu ý) thanh tịnh, giữ sáu căn (mắt tai mũi lưỡi thân ý). Nhiêp tâm thì có thể nói là nhiếp tâm giữ thân. Nhiếp tâm thì có thể đắc được tam muội pháp hoa, giữ thân thì có thể đắc được Ðà la ni pháp hoa.

Làm thế nào có thể nhiếp thân khẩu ý ba nghiệp thanh tịnh ? Tức là thân chẳng phạm giới sát, trộm, dâm ba điều ác, miệng chẳng phạm nói dối, nói thêu dệt, nói hai lưỡi và chưởi mắng bốn điều ác, ý chẳng phạm tham sân si ba điều ác. Chẳng phạm mười điều ác này, mà thực hành mười điều thiện, thì ba nghiệp sẽ thanh tịnh.

Làm thế nào giữ mắt tai mũi lưỡi thân ý sáu căn tự tại diệu dụng ? Nếu ba nghiệp thanh tịnh, thì sáu căn tự nhiên sẽ được thanh tịnh. Thanh tịnh rồi thì tự nhiên thì sẽ đắc được cảnh giới sáu căn dụng với nhau.

Ðà la ni còn dịch là chú. Chú hay sinh thiện diệt ác, bảo hộ hành giả được cát tường như ý. Chú cũng giống như chiếu chỉ của hoàng đế, quan dân nhất định phải tuân lệnh. Lại giống như khẩu lệnh ở trong quân đội, người trong quân đội đều biết rõ, nếu không thì sẽ bị xử phạt, hoặc có sự nguy hiểm đến tính mạng.
Phẩm này do Bồ Tát Dược Vương, Bồ Tát dũng Thí, Tỳ Sa Môn Thiên Vương, Trì Quốc Thiên Vương, mười nữ la sát phát nguyện nói ra các bài chú, dùng thần lực để trì Kinh Pháp Hoa, khiến cho những pháp sư thọ trì, đọc tụng, giải nói, biên chép Kinh Pháp Hoa, ở trong đời ác, tâm cung kính. Bèn nói với Phật, đó là biểu thị miệng cung kính. Người thỉnh pháp nhất định phải ba nghiệp thanh tịnh, mới biểu thị chân tâm thành ý cung kính.

 

Nhĩ thời, Dược Vương Bồ Tát tức tùng toạ khởi, Thiên đản hữu kiên, hợp chưởng hướng Phật, nhi bạch Phật ngôn ; “Thế Tôn! Nhược Thiện nam tử, thiện nữ nhân, hữu năng thọ trì Pháp Hoa Kinh giả nhược độc tụng thông lợi, nhược thư tả Kinh quyển đắc kỷ sở phước?”  Phật cáo Dược Vương: “Nhược hữu Thiện nam tử, thiện nữ nhân, cúng dường bát bách vạn ức na do tha hằng hà sa đẳng chư Phật.”

 Lúc bấy giờ, ngài Dược Vương Bồ Tát  liền từ chỗ ngồi đứng dậy, trệch áo bày vai hữu chắp tay hướng Phật mà bạch Phật rằng: ‘Thế Tôn! Nếu có Thiện nam tử, thiện nữ nhân hay thụ trì được kinh Pháp Hoa này, hoặc đọc tụng thông lẹ, hoặc biên chép quyển kinh, được bao nhiêu phúc đức ?’

 Bồ Tát Dược Vương nói : ‘’Ðức Thế Tôn ! Nếu như tương lai có người thiện nam, người thiện nữ, phát tâm thọ trì (thọ nơi tâm, trì nơi thân) Kinh Pháp Hoa, hoặc là đọc (thuộc lòng) Kinh Pháp Hoa, chẳng những thông đạt nghĩa lý, mà còn đọc tụng rất nhanh, toàn bộ quyển kinh chẳng sai một chữ, chẳng sót một câu, đó tức là thuộc lòng. Hoặc cung kính biên chép quyển Kinh Pháp Hoa, hoặc giảng giải Kinh Pháp Hoa. Pháp sư làm như thế thì đắc được phước báu bao nhiêu’’?

 

Phật cáo Dược Vương: “Nhược hữu Thiện nam tử, thiện nữ nhân, cúng dường bát bách vạn ức na do tha hằng hà sa đẳng chư Phật.” Ư nhữ ý vân hà, Kỳ sở đắc phước, ninh vi đa bất, thậm đa, Thế Tôn.

Ðức Phật bảo Dược Vương : Nếu có người thiện nam, người thiện nữ, cúng dường tám vạn ức na do tha Hằng hà sa các đức Phật, thì ý của ông thế nào ? Phước báu đó đắc được có nhiều chăng ? Rất nhiều, đức Thế Tôn.

Ðức Phật bảo Bồ Tát Dược Vương rằng : ‘’Ở đời vị lai, nếu có người thiện nam, người thiện nữ nào cúng dường tám trăm vạn ức na do Hằng hà sa số các đức Phật, thì ông cảm thấy thế nào ? Họ đắc được phước báu có nhiều chăng ?’’ Bồ Tát Dược Vương nói : ‘’Ðức Thế Tôn ! Rất nhiều, rất nhiều ! Chẳng cách gì tính đếm được.’’

 

Phật ngôn: “Nhược Thiện nam tử, thiện nữ nhân, năng ư thị Kinh, nãi chí thọ trì nhất tứ cú kệ, độc tụng, giải nghĩa, như thuyết tu hành, công đức thậm đa.”

Ðức Phật nói : Nếu có người thiện nam, người thiện nữ, hay ở nơi kinh này, cho đến thọ trì bài kệ bốn câu, đọc tụng hiểu nghĩa, theo như lời trong kinh nói mà tu hành, thì công đức rất nhiều.

Ðức Phật lại nói với Bồ Tát Dược Vương : ’’Nếu như có người thiện nam, hoặc người thiện nữ, ở nơi Kinh Pháp Hoa, mà thọ trì một bài kệ bốn câu, hoặc là đọc tụng, hoặc là thấu hiểu nghĩa lý vì người khác nói, hoặc là y theo pháp tu hành, thì công đức đắc được nhiều hơn so với công đức của người cúng dường, tám trăm vạn ức na so tha Hằng ha sa số các Ðức Phật.

 

Nhĩ thời Dược Vương Bồ Tát bạch Phật ngôn ; “Thế Tôn! Ngã kim đương dữ thuyết pháp giả Đà La Ni chú, dĩ thủ hộ chi.” Tức thuyết chú viết:

Bấy giờ, Bồ Tát Dược Vương bạch đức Phật rằng : Ðức Thế Tôn! Con nay vì người thuyết pháp mà nói chú đà la ni, để bảo hộ họ, bèn nói chú rằng:

Lúc đó, Bồ Tát Dược Vương nghe Ðức Phật nói pháp rồi, bèn bạch với Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Bây giờ con sẽ vì pháp sư đọc tụng, giảng nói, tu trì Kinh Pháp Hoa, mà nói chú đà la ni, để bảo hộ vị pháp sư đó, khiến cho thân tâm họ an ổn, khiến cho họ chuyên tâm giảng giải.’’ Bèn lập tức nói thần chú. Chú là mật ngữ của chư Phật, hay hàng phục thiên ma ngoại đạo, ác quỷ tà thần.

Thuở xưa dịch kinh có năm quy định không dịch:

1). Bí mật không dịch : Như lời chú.

2). Tôn trọng không dịch : Như Bát nhã, Bồ Ðề.

3). Thuận cổ không dịch : Như A nậu đa la tam miệu tam bồ đề.

4). Ða hàm không dịch: Như Tỳ Kheo, A la hán.

5). Thử phương vô bất dịch : Như quả Án ma la.

Nguyên nhân chú không dịch, là muốn bảo trì âm phạn, mới có thể thu nhận được công hiệu của chú, chỉ cần niệm âm vần cho đúng, thì sẽ có cảnh giới không thể nghĩ bàn, quan hệ về ý nghĩa của chú là chẳng cần biết rõ.

 

An nhĩ mạn nhĩ, ma nỉ ma ma nỉ, chỉ lệ giá lê đệ, xa mị, sa lý đa vĩ, chiên đế, mục đế, mục đa lý, sa lý, a vĩ sa lý, tang lý, sa lý, soa duệ, a xoa dụê, a kỳ nị, chiên đế, sa lý, đa la ni, a lô già bà sa, bả già tỳ xoa nị, nỉ tỳ thế, a tiện đa la nỉ, lý thế a đàn đa ba lệ thâu địa, âu cứu lệ, mâu cứu lệ, a la lệ, ba la lệ, thủ ca sai, a tam ma tam lý, Phật đà tỳ cát lợi biểu đế, đạt ma ba lợi sai đế, tăng già niết cù sa nỉ, bà xá bà xá thâu địa, mạn đa la, mạn đa la xoa dạ đa, bưu lâu đa, bưu lâu đa kiều xá lược, ác xoa la, ác xoa dã, a bà lô, a ma nhược na đa dạ.

 

Thế Tôn! Thị Đà La Ni Thần chú, lục thập nhị ức hằng hà sa đẳng chư Phật sở thuyết, nhược hữu xâm hủy thử pháp sư giả, tức vi xâm hủy thị chư Phật dĩ.

Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này, là của sáu mươi hai ức Hằng hà sa các đức Phật nói. Nếu có kẻ nào xâm hủy vị pháp sư này, tức là xâm huỷ các đức Phật vậy.’’

Bồ Tát Dược Vương nói xong thần chú ở trên rồi, lại bạch với Ðức Phật rằng : ’’Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này, chẳng phải con nói, mà là của sáu mươi hai ức các Ðức Phật trong quá khứ nói. Nếu như có kẻ thiên ma ngoại đạo, ác quỷ tà thần đến xâm hủy vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, đọc tụng Kinh Pháp Hoa, giải nói Kinh Pháp Hoa, biên chép Kinh Pháp Hoa, thì tội cũng như xâm hủy sáu mươi hai ức Hằng hà sa số các đức Phật.’’

 

Thời Thích Ca Mâu Ni Phật tán Dược Vương Bồ Tát ngôn: “Thiện tai, Thiện tai! Dược Vương !nhữ mẫn niệm ủng hộ thử pháp sư cố, thuyết thị Đà La Ni, ư chư chúng sanh, đa sở nhiêu ích.”

Lúc đó, đức Phật Thích Ca Mâu Ni khen ngợi Bồ Tát Dược Vương nói : Lành thay, lành thay ! Dược Vương, ông vì có tâm thương xót ủng hộ vị pháp sư đó, mà nói đà la ni này, rất có lợi ích đối với các chúng sinh.

Lúc đó, Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni khen ngợi Bồ Tát Dược Vương rằng : ‘’Lành thay, lành thay! Ông có tâm thương xót vì ủng hộ vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, mà nói ra thần chú đà la ni này. Thần chú này rất có lợi ích đối với chúng sinh ở trong tương lai.’’

 

Nhĩ thời dũng thí Bồ Tát bạch Phật ngôn; “Thế Tôn!ngã diệc vi ủng hộ độc tụng thọ trì Pháp Hoa Kinh giả, thuyết Đà La Ni. Nhược thử pháp sư đắc thị Đà La Ni, nhược dạ xoa, nhược La sát, nhược phú đan na, nhược cát già, nhược cưu bàn trà, nhược ngạ quỷ đẳng, tý cầu kỳ đoản, vô năng đắc tiện.” Tức ư Phật tiền nhi thuyết chú viết:

Bấy giờ, Bồ Tát Dũng Thí bạch đức Phật rằng : Ðức Thế Tôn ! Con cũng vì ủng hộ người thọ trì đọc tụng Kinh Pháp Hoa, mà nói đà la ni. Nếu vị pháp sư đó được đà la ni này, thì dạ xoa, hoặc la sát, hoặc phú đơn na, hoặc cát giá, hoặc cưu bàn trà, hoặc ngạ quỷ, muốn tìm cầu lỗi lầm của người đó, thì không thể được tiện lợi, bèn ở trước Phật nói chú rằng:

Lúc đó, lại có vị đại Bồ Tát tên là Bồ Tát Dũng Thí bạch với Ðức Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Con cũng phát tâm ủng hộ vị pháp sư đọc tụng, thọ trì, giải nói, biên chép Kinh Pháp Hoa, cho nên nói thần chú đà la ni, khiến cho vị pháp sư đó, đắc được sự bảo hộ của thần chú, thân tâm được yên ổn.’’

Hoặc có dạ xoa, dịch là quỷ tiệp tật; hoặc có la sát, dịch là quỷ ăn người; hoặc có phú đơn na, dịch là quỷ thối vị; hoặc có cát giá, dịch là khởi tử; hoặc có cưu bàn trà, dịch là quỷ yểm mị; hoặc có ngạ quỷ .v.v… Những loài quỷ này, chuyên môn tìm người nhiễu hại. Nếu người thế gian âm nhiều dương ít (làm nhiều việc ác), thì chúng sẽ đến xâm hại. Nếu người thế gian âm ít dương nhiều (làm nhiều việc thiện), thì chúng sẽ xa lìa chẳng dám gần gũi, do đó có câu ‘’tà chẳng thắng chánh’’.

Những ác quỷ đó, tìm chỗ sơ hở của người thọ trì Kinh Pháp Hoa cũng chẳng có cơ hội tìm được, cho nên chẳng có phương tiện nhiễu hại người thọ trì Kinh Pháp Hoa. Bồ Tát Dũng Thí vì ủng hộ người thọ trì Kinh Pháp Hoa, cho nên ở trước Ðức Phật nói ra bài chú dưới đây.

 

Ế lệ, ma nha ế lệ, úc chỉ, mục chỉ, a lệ, a la bà đệ, niết lệ đệ, niết lệ đa bà đệ, y trí, ni vĩ trí ni, chỉ trí ni, niết lệ tê ni, niết lê tê bà để.

 

Thế Tôn! Thị Đà La Ni Thần chú, hằng hà sa đẳng chư Phật sở thuyết, diệc giai tùy hỉ, nhược hữu xâm hủy thử pháp sư giả, tức vi xâm hủy thị chư Phật dĩ.

Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này, của Hằng hà sa các đức Phật nói, cũng đều tùy hỉ. Nếu có xâm hủy vị pháp sư đó, tức là xâm hủy chư Phật đó vậy.

Bồ Tát Dũng Thí nói thần chú rồi, lại nói : ‘’Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này chẳng phải con nói, mà là của Hằng hà sa các đức Phật trong quá khứ nói. Chẳng những chư Phật nói chú này, mà còn tùy hỉ ủng hộ chú này. Nếu như có thiên ma ngoại đạo, ác quỷ thần đến xâm hủy vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, thì tội cũng như gián tiếp xâm hủy Hằng hà sa số các Ðức Phật.’’

 

Nhĩ thời Tì sa môn Thiên Vương hộ thế giả bạch Phật ngôn; “Thế Tôn! Ngã diệc vi mẫn niệm chúng sanh, ủng hộ thử pháp sư cố, thuyết thị Đà La Ni.” Tức thuyết chú viết:

Bấy giờ, Tỳ Sa Môn Thiên Vương hộ đời bạch Phật rằng : Ðức Thế Tôn! Con cũng vì thương xót chúng sinh, ủng hộ vị pháp sư đó, mà nói đà la ni này, bèn nói chú rằng:

Bồ Tát Dũng Thí nói công đức trì chú này rồi, thì lúc đó Tỳ Sa Môn Thiên Vương (một trong bốn vị tứ thiên vương hộ đời, tức là Bắc Phương Ða Văn Thiên Vương) bèn bạch với Ðức Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Con cũng thương xót hộ niệm chúng sinh, ủng hộ vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, mà nói thần chú đà la ni’’, bèn nói chú rằng:

 

A lê, na lê, na lê, a na lô, na lý, câu na lý.

 

Thế Tôn! Dĩ thị Thần chú ủng hộ Pháp sư, ngã diệc tự đương ủng hộ trì thị Kinh giả, lệnh bách do tuần nội vô chư suy hoạn.

Ðức Thế Tôn ! Con dùng thần chú này, ủng hộ vị pháp sư, con cũng sẽ tự ủng hộ người trì kinh này, khiến cho nội trong một trăm do tuần, chẳng có các sự rủi ro hoạn nạn.

Tỳ Sa Môn Thiên Vương lại nói : ‘’Ðức Thế Tôn ! Con dùng thần chú này, để ủng hộ vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, và bổn thân con cũng sẽ ủng hộ người thọ trì Kinh Pháp Hoa này, khiến cho nội trong một trăm do tuần, tứ phía chẳng có sự rủi ro hoạn nạn.’’

 

Nhĩ thời trì quốc Thiên Vương tại thử hội trung, dữ Thiên vạn ức na do tha Càn thát bà chúng, cung kính vây quanh, tiền nghệ Phật sở, hợp chưởng bạch Phật ngôn ; “Thế Tôn! Ngã diệc dĩ Đà La Ni Thần chú, ủng hộ trì Pháp Hoa Kinh giả. Tức thuyết chú viết:

Bấy giờ, Trì Quốc Thiên Vương ở trong hội này, cùng với ngàn vạn ức na do tha chúng Càn thát bà, cung kính vây quanh, đi đến trước đức Phật, chắp tay hướng về đức Phật bạch rằng : Ðức Thế Tôn ! Con cũng dùng thần chú đà la ni, ủng hộ người thọ trì Kinh Pháp Hoa, bèn nói chú rằng:

Sau khi Tỳ Sa Môn Thiên Vương nói xong lời nguyện ở trên rồi, thì lúc đó đông phương Trì Quốc Thiên Vương ở trong hội Pháp Hoa, cùng với ngàn vạn ức na do tha chúng Càn thát bà, cung kính vây quanh đi đến trước chốn Ðức Phật, chắp tay lại bạch với Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Con cũng dùng thần chú đà la ni để ủng hộ người thọ trì Kinh Pháp Hoa.’’ Bèn nói thần chú rằng:

 

A già nỉ, già nỉ, cù lợi, càn đà lợi, chiên đà lợi, ma đặng kỳ, thường cầu lợi, phù lâu sa ni, át để.

 

Thế Tôn! Thị Đà La Ni Thần chú, tứ thập nhị ức chư Phật sở thuyết, nhược hữu xâm hủy thử pháp sư giả, tức vi xâm hủy thị chư Phật dĩ.

Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này, của bốn mươi hai ức các đức Phật nói. Nếu có kẻ nào xâm hại hủy phạm vị pháp sư đó, tức là xâm hại hủy phạm các đức Phật đó vậy.

Trì Quốc Thiên Vương nói : ‘’Ðức Thế Tôn ! Thần chú đà la ni này, là của bốn mươi hai ức các Ðức Phật nói. Nếu như thiên ma ngoại đạo, ác quỷ tà thần, đến xâm hại hủy phạm vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, thì tội cũng như xâm phạm hủy hại bốn mươi hai ức các Ðức Phật.’’

 

Nhĩ thời hữu La sát nữ đẳng, nhất danh Lam bà, nhị danh Tỳ lam bà, tam danh Khúc xỉ, tứ danh hoa xỉ, ngũ danh hắc xỉ, lục danh đa phát, thất danh Vô yếm túc, bát danh Trì anh lạc, cửu danh dịch đế, thập danh đoạt nhất thiết chúng sanh tinh khí, thị thập La sát nữ, dữ Quỷ tử mẫu, tinh kỳ tử cập quyến thuộc, câu nghệ Phật sở, đồng thanh bạch Phật ngôn:

Bấy giờ, có các nữ La sát, một tên là Lam Bà, hai tên là Tỳ Lam Bà, ba tên là Khúc Sỉ, bốn tên là Hoa Sỉ, năm tên là Hắc Sỉ, sáu tên là Ða Phát, bảy tên là Vô Yểm Túc, tám tên là Trì Anh Lạc, chín tên là Cao Ðế, mười tên là Ðoạt Nhất Thiết Chúng Sinh Tinh Khí. Mười nữ la sát đó, cùng với quỷ tử mẫu và con cái, quyến thuộc của chúng, cùng đến chỗ đức Phật, đồng thanh hướng về đức Phật bạch rằng:

Lúc đó có mười quỷ la sát.

1). Lam Bà : Dịch là trói buộc.

2). Tỳ Lam Bà : Dịch là cởi trói buộc.

3). Khúc Sỉ : Răng hình uống cong.

4). Hoa Sỉ : Răng hình như hoa.

5). Hắc Sỉ : Răng màu đen.

6). Ða Phát : Chẳng những đầu có nhiều tóc, mà lông trên mình cũng dài như tóc.

7). Vô yểm Túc : Tham chẳng biết chán, chẳng có khi nào biết đủ.

8). Trì Anh Lạc : Trong tay đều cầm sâu chuỗi, chẳng khi nào bỏ xuống.

9). Cao Ðế.

10). Ðoạt Nhất Thiết Chúng Sinh Tinh Khí.

Nữ la sát là ác quỷ ăn người. Chúng rất xinh đẹp, mà tính tình rất hung ác, người định lực không đủ mà gặp chúng, thì sẽ bị mê hoặc, chưa đến một trăm ngày thì tinh khí sẽ hết, bị chúng ăn thịt. Song, mười vị nữ la sát này, đã cải tà trở về chánh, làm thiện thần hộ pháp.

Trong tâm của con người có bảy giọt nước ngọt, dưỡng tinh khí thần. Nếu bị quỷ ăn đi một giọt, thì khiến cho đau đầu, bị quỷ ăn đi ba giọt, thì khiến cho con người bất tỉnh nhân sự. Nếu bị quỷ ăn đi bảy giọt, thì tinh khí thần sẽ hết, khiến cho người chết. Một lòng đọc tụng Kinh Pháp Hoa, thì tất cả ác quỷ tà thần nghe tiếng mà bỏ đi, chẳng dám đến nhiễu loạn.

Trước kia, ở Trung Quốc có vị pháp sư, khi giảng kinh thì có rất nhiều thiện nam tín nữ đến cúng dàng. Tại sao? Vì nghe pháp sư giảng kinh thì trong sự vô hình, đắc được vô lượng công đức, và có thể tiêu tai sống lâu, nhất cử được hai. Có những pháp sư tuy nhiên xuất gia, nhưng mắt chẳng tỏ, không thể tụng kinh, càng không thể giảng kinh, cho nên đối với tín đồ nói sai lầm rằng : Tu hành là tu hành, hà tất phải giảng kinh, hà tất phải nghe kinh. Ðó là người mù, là tư tưởng của ma con ma cháu. Nếu xuất gia tu hành mà chẳng nghe kinh, thì cũng giống như người đui tu luyện mù, cuối cùng chẳng đắc được gì cả. Dù có tu đến trần sa kiếp cũng chẳng thành tựu. Ví như nấu cát chẳng bao giờ thành cơm. Người tu hành mà chẳng học giáo lý, thì tu đi tu lại vẫn là người hồ đồ, thật là đáng thương xót.

Mười vị nữ la sát và quỷ tử mẫu, cùng với con cái quyến thuộc của chúng, cùng nhau đến chỗ Ðức Phật, mọi người khác miệng cùng tiếng hướng về Ðức Phật thưa.

 

“Thế Tôn! Ngã đẳng diệc dục ủng hộ độc tụng thọ trì Pháp Hoa Kinh giả, trừ kỳ suy hoạn, nhược hữu tý cầu Pháp sư đoản giả, lệnh bất đắc tiện.” Tức ư Phật tiền, nhi thuyết chú viết:

Ðức Thế Tôn ! Chúng con cũng muốn ủng hộ người thọ trì đọc tụng Kinh Pháp Hoa, khiến cho họ được tiêu trừ rủi ro hoạn nạn. Nếu có kẻ nào rình tìm lỗi lầm của pháp sư, thì khiến cho họ chẳng được tiện lợi, bèn ở trước đức Phật mà nói chú rằng:

‘’Ðức Thế Tôn ! Chúng con xin nguyện ủng hộ vị pháp sư đọc tụng, giải nói, biên chép, thọ trì Kinh Pháp Hoa, để khiến cho họ tiêu trừ mọi sự khốn kkhổ hoạn nạn. Nếu như thiên ma ngoại đạo, ác quỷ ta thần đến tìm lỗi lầm của vị pháp sư, làm nhiễu loạn vị pháp sư thì chúng con sẽ ủng hộ vị pháp sư, khiến cho tất cả ma quỷ chẳng tiện lợi đến nhiễu loạn thân tâm của pháp sư, bèn ở trước Phật nói ra thần chú dưới đây.

 

Y đề lý, y đề mẫn, y đề lý, a đề lý, y đề lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, lâu ê, lâu ê, lâu ê, lâu ê, đa ê, đa ê, đa ê, đâu ê, nâu ê.

 

Ninh thượng ngã đầu thượng, mạc não ư Pháp sư. Nhược dạ xoa, nhược La sát, nhược ngạ quỷ, nhược phú đan na, nhược cát già, nhược tỳ đà la, nhược Kiền đà, nhược Ô ma lặc đà, nhược A bạt ma la, nhược dạ xoa cát già, nhược nhân cát già, nhược nhiệt bệnh nhược nhất nhật, nhược nhị nhật, nhược tam nhật, nhược tứ nhật nãi chí thất nhật, nhược thường nhiệt bệnh, nhược nam hình, nhược nữ hình, nhược đồng nam hình, nhược đồng nữ hình, nãi chí mộng trung, diệc phục mạc não.

Thà ngồi lên đầu chúng con, chớ đừng não hại vị pháp sư. Nếu dạ xoa, hay la sát, hoặc ngạ quỷ, phú đơn na, cát giá, tỳ đà la, kiền đà, ô ma lặc già, a bạt ma la, dạ xoa cát giá, nhân cát giá, hoặc nhiệt não. Hoặc một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, hoặc đến bảy ngày, hoặc thường nhiệt não. Hoặc hình nam, hình nữ, hoặc hình đồng nam, hoặc hình đồng nữ, cho đến ở trong mộng, cũng không cho những loài quỷ đó làm não hại vị pháp sư. Bèn ở trước đức Phật nói bài kệ rằng:

Mười nữ la sát và quỷ tử mẫu thưa với Ðức Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Chúng con thà để cho những loài quỷ đó ngồi ở trên đầu chúng con, hoặc đại tiểu tiện lên đầu chúng con, đều có thể nhẫn chịu được, chứ chẳng cho họ đi nhiễu loạn vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa. Bất luận là dạ xoa, la sát, ngạ quỷ, phú đơn na, cát già, tỳ đà la (quỷ màu đen), a bạt ma la (quỷ màu xanh), dạ xoa cát giá, nhân cát giá, nhiệt não. Hoặc là một ngày, hoặc hai ngày, hoặc ba ngày, hoặc bốn ngày, cho đến bảy ngày, hoặc thường nhiệt não, hoặc có hình quỷ nam, hình quỷ nữ, hình quỷ đồng nam, hình quỷ đồng nữ, cho đến ở trong mộng, cũng chẳng cho những lũ quỷ đó đến nhiễu hại vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa.’’ Bèn ở trước Ðức Phật nói bài kệ.

 

“Nhược bất thuận ngã chú,                  Nếu chẳng thuận chú ta
Não loạn thuyết pháp giả,                    Não loạn người nói pháp
Đầu phá tác thất phần,                         Ðầu vỡ làm bảy phần
Như A lê thụ chi.                                 Như nhánh cây A lê

Như sát phụ mẫu tội,                           Như tội giết cha mẹ
Diệc như áp du ương,                          Cũng như họa ép dầu
Đẩu xứng khi cuống nhân,                  Cân lường khi dối người
Điều đạt phá tăng tội.                           Tội Ðiều Ðạt phá Tăng

Phạm thử pháp sư giả,                         Kẻ Phạm Pháp Sư đây
Đương hoạch như thị ương.                Sẽ mắc họa như thế.

Nếu như những lũ ác quỷ đó, chẳng thuận theo thần chú của con, chúng đi xâm phạm hủy hại vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, hoặc não loạn vị pháp sư giải thích nói Kinh Pháp Hoa, thì đầu của chúng tự nhiên sẽ vỡ làm bảy mảnh, giống như cành cây a lê rớt xuống đất, bị gảy làm thành bảy phần. Lại như đại tội giết cha, giết mẹ, giết A la Hán, sẽ bị đọa vào địa ngục vô gián. Lại giống như vạ ép dầu, tạo nghiệp sâu nặng. Thời xưa, ở Ấn Ðộ khi ép dầu thì giã hạt mè ra cho thật nát, cố ý làm cho sinh dòi, đợi khi dòi lớn lên cùng ép ra làm dầu, chất dầu cũng rất nhiều và vị dầu cũng rất thơm. Hàng ngàn hàng vạn sinh mạng đều bị ép dầu mà chết. Lại giống như người buôn bán chẳng có đạo đức, chuyên môn dùng đấu lớn cân nhỏ để lường gạt người, tương lai chắc chắn sẽ đọa địa ngục, giống như Ðiều Ðạt tức là Ðề Bà Ðạt Ða, ông ta là phản đồ của Phật giáo, ông ta phạm tội phá hoại Tăng đoàn, lại phạm tội làm thân Phật chảy máu, lại phạm tội giết A la Hán, lại phạm tội xúi giục vua A Xà Thế giết cha nhốt mẹ. Tóm lại, phạm tội ngũ nghịch cho nên bị đọa vào địa ngục lúc còn sống. Nếu có ai xâm phạm hủy hại vị pháp sư trì Kinh Pháp Hoa, thì sẽ chịu những tai ương như thế.

 

Chư La sát nữ thuyết thử kệ dĩ, bạch Phật ngôn: “Thế Tôn! Ngã đẳng diệc đương thân tự ủng hộ thọ trì, độc tụng, tu hành thị Kinh giả, lệnh đắc an ổn, ly chư suy hoạn, tiêu chúng độc dược.”

Các nữ la sát nói kệ đó rồi, bèn bạch đức Phật rằng : Ðức Thế Tôn! Chúng con cũng sẽ ủng hộ, người thọ trì đọc tụng tu hành kinh này, khiến cho họ được an ổn, xa lìa các sự hoạn nạn, tiêu trừ các thuốc độc.

Mười nữ la sát nói xong bài kệ rồi, lại bạch với Ðức Phật rằng : ‘’Ðức Thế Tôn ! Chúng con cũng sẽ ủng hộ vị pháp sư thọ trì, đọc tụng, tu hành, biên chép, giải nói, truyền bá Kinh Pháp Hoa, khiến cho họ được an lạc, thân tâm khinh an, xa lìa tất cả hoạn nạn, tiêu trừ tất cả thuốc độc, bất cứ chất độc mạnh nào cũng đều biến thành nước cam lồ.’’

 

Phật cáo chư La sát nữ: “Thiện tai, Thiện tai ! nhữ đẳng đãn năng ủng hộ thọ Trì Pháp hoa danh giả, phước bất khả lượng, hà huống ủng hộ cụ túc thọ trì, cúng dường Kinh quyển hoa,

Ðức Phật bảo các nữ la sát rằng : Lành thay, lành thay ! Các ngươi chỉ ủng hộ người thọ trì danh hiệu Kinh Pháp Hoa, mà phước báu đã không thể lường được, hà huống là ủng hộ đầy đủ người thọ trì Kinh Pháp Hoa, và cúng dường quyển kinh.

Ðức Phật nói với mười nữ la sát rằng: ‘’Lành thay, lành thay! Các ngươi ủng hộ người trì danh hiệu Kinh Pháp Hoa, mà phước báu đắc được đã không thể lường, hà huống là các ngươi ủng hộ đầy đủ vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa, thì phước báu đắc được càng vô lượng vô biên. Các ngươi lại thành tâm thành ý dùng hương hoa để cúng dường quyển Kinh Pháp Hoa, phước báu đắc được cũng không thể nói. Tóm lại, ủng hộ Kinh Pháp Hoa thì có công đức không thể nghĩ bàn.’’

 

Hương, anh lạc, mạt hương, đồ hương, thiêu hương, phan cái, kỹ nhạc; nhiên chủng chủng đăng: Tô đăng, du đăng, chư hương du đăng, Tô ma na hoa du đăng, Chiêm bặc hoa du đăng, Bà sư ca hoa du đăng, ưu bát La hoa du đăng, như thị đẳng bách Thiên chủng cúng dường giả.”

Hoặc dùng hương hoa chuỗi ngọc, hương bột, hương đốt, hương xoa, phan lọng, âm nhạc. Ðốt các thứ đèn: Ðèn tô, đèn dầu, các thứ đèn dầu thơm, đèn dầu hoa tô ma na, đèn dầu hoa thiềm bặc, đèn dầu hoa bà sư ca, đèn dầu hoa ưu bát la hoa, hết thảy trăm ngàn thứ cúng dường như thế.

Cúng dường quyển Kinh Pháp Hoa, hoặc dùng các thứ hoa, hoặc dùng các thứ hương, hoặc dùng chuỗi, hoặc dùng các thứ hương bột, hương hoa, hương đốt, có khi cúng dường tràng phan, lọng báu, âm nhạc. Có khi đốt các thứ đèn, hoặc đèn dầu tô, đèn dầu thơm, đèn dầu hoa tô ma na (thiện ý), đèn dầu hoa thiềm bặc (màu vàng), đèn dầu hoa bà xư ca (hạ sinh), đèn dầu hoa ưu bát la (linh đan), dùng các thứ hoa, hương, đèn như thế, để cúng dường quyển Kinh Pháp Hoa, ước có hàng trăm ngàn thứ.

 

Dịch đế! Nhữ đẳng cập quyến thuộc, ứng đương ủng hộ như thị pháp sư. Thuyết thị Đà La Ni phẩm thời, lục vạn bát Thiên nhân, đắc Vô sanh Pháp nhẫn.

Cao Ðế ! Các ngươi và quyến thuộc, nên ủng hộ vị pháp sư như thế, khi đức Phật nói Phẩm Ðà La Ni này, thì có sáu vạn tám nghìn người, đắc được vô sinh pháp nhẫn.

Ðức Phật gọi một tiếng: ‘’Cao Ðế! Các ngươi và quyến thuộc, nên phát tâm nguyện, chân tâm ủng hộ vị pháp sư thọ trì Kinh Pháp Hoa.’’ Khi Phật nói xong Phẩm Ðà La Ni này, thì có sáu vạn tám ngàn người đắc được vô sinh pháp nhẫn. Vô sinh pháp nhẫn là gì ? Tức là chẳng thấy có chút pháp sinh, chẳng thấy có chút pháp diệt, nhẫn thọ nơi tâm, tức cũng là biết rõ các pháp vốn là không tịch, an trụ ở hiện cảnh không sinh không diệt, do đó :

‘’Các pháp tùng bản lai,
Thường tự tịch diệt tướng.’’