Kinh Pháp Hoa – Phẩm Thọ Ký

Kinh Diệu Pháp Liên Hoa Giáo Bồ Tát Pháp

Phật Sở Hộ Niệm

phụng chiếu dịch

Diêu Tần Tam tạng Pháp sư Cưu Ma La Thập

Giảng Giải:

Hoà Thượng Tuyên Hoá

— o0o —

Phẩm Thọ Ký

Phẩm thứ sáu là Phẩm Thọ Ký. Thọ ký còn gọi là thọ quyết. Phật dự ghi nói bạn tương lai vào lúc nào, tại nước gì thành Phật, danh hiệu gì, cõi nước của bạn có gì đặc sắc, thọ mạng của Phật dài bao lâu .v.v. Bạn được dự ghi như vậy, thì gọi là ‘’thọ ký’’. Thọ quyết là gì? Quyết là quyết sở chân lý, bạn tự mình sở quyết định một Phật hiệu. Danh hiệu của bạn và danh hiệu các đức Phật khác nhau chẳng giống, vì mỗi vị Phật đều có một danh hiệu đặc biệt, giống như mỗi người đều có tên của mình. Thọ quyết là nói bạn tương lai quyết định có thể thành Phật, do chính Ðức Phật thọ ký, người khác chẳng có tư cách.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  thuyết thị kệ dĩ, cáo chư Đại chúng, xướng như thị ngôn: Ngã thử đệ tử Ma ha Ca Diếp, ư vị lai thế, đương đắc phụng cận tam bách vạn ức chư Phật Thế tôn, cúng dường cung kính, tôn trọng tán thán, quảng tuyên chư Phật vô lượng đại pháp.

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn  nói bài kệ đó rồi, bảo các đại chúng xướng lời thế nầy: Ông Ma Ha Ca Diếp, đệ tử của Ta, ở đời vị lai sẽ phụng thờ ba trăm muôn ức các đức Thế Tôn , cúng dường cung kính tôn trọng ngợi khen, rộng nói vô lượng đại pháp của các đức Phật,

Bấy giờ, đức Thế Tôn nói bài kệ đó rồi, bảo các đại chúng, xướng lời như vầy: Ðệ tử Ma Ha Ca Diếp của ta đây, ở đời vị lai, sẽ phụng thờ ba trăm vạn ức các đức Phật Thế Tôn, cung kính cúng dường, tôn trọng khen ngợi, rộng tuyên nói vô lượng đại pháp của các đức Phật.

Lúc đó, tức là lúc Ðức Phật nói xong bài kệ Phẩm Dược Thảo Dụ, bèn nói với tất cả đại chúng: ‘’Ðệ tử Ðại Ca Diếp của ta đây, các ông mọi người nên biết’’. Lúc Phật còn tại thế, thì tôn giả Ca Diếp đã là một trăm sáu mươi tuổi, đến nay Ngài vẫn chưa nhập diệt! Hiện nay Ngài đang ngồi thiền nhập định ở trong núi Kê Túc tại Vân Nam Trung Quốc. Có thể nhìn thấy Ngài chăng? Có thể, nếu bạn có tâm thành thì có thể thấy được Ngài, Phật giáo tức là nói một chữ ‘’thành’’. Bất cứ làm gì, nếu có tâm thành, thì nhất định có biện pháp. Ví như người tu hành, nếu có tâm thành chân chánh, thì chẳng sợ không có người đến cúng dường. Tại sao chẳng có ai đến cúng dường? Vì kiếp trước bạn tu huệ chẳng tu phước. Do đó, có câu:

‘’Tu huệ chẳng tu phước,
La Hán ôm bát không’’.

Nếu biết đạo lý nầy, thì nên mau tu phước huệ, làm nhiều việc thiện, khiến cho phước huệ đều tròn đầy.

Ngài Ma Ha Ca Diếp ở đời vị lai, sẽ cúng dường cung kính, và phụng thờ ba trăm vạn ức các Ðức Phật Thế Tôn, Ngài cúng dường, cung kính, tôn trọng, tán thán, tất cả chư Phật, rộng tuyên nói vô lượng đại pháp của chư Phật.

 

Ư tối hậu thân, đắc thành vị Phật, danh viết quang minh Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, thế gian giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn.

Ở nơi thân rốt sau đặng thành Phật hiệu là Quang Minh Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật Thế Tôn .

Thân cuối cùng của Ngài, được thành Phật đạo, hiệu là Quang Minh Như Lai, vì thân của Ngài phóng ra kim quang, cho nên Ngài được tên là Quang Minh Như Lai, ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Ðây là mười hiệu của mỗi vị Phật đều có.

 

Quốc danh Quang Đức, kiếp danh đại trang nghiêm.

Nước tên là Quang Ðức, kiếp tên là Ðại Trang Nghiêm.

Cõi nước của Ngài thành Phật tên là Quang Ðức, vì nhân dân trong cõi nước đó, đều có quang minh và đức hạnh, cho nên gọi là Quang Ðức. Kiếp tên là Ðại Trang Nghiêm, kiếp Trang Nghiêm đó, có vô lượng vô biên đại Bồ Tát.

 

Phật thọ thập nhị tiểu kiếp, chánh pháp trụ thế nhị thập tiểu kiếp, tượng Pháp diệc trụ nhị thập tiểu kiếp.

Phật sống lâu hai mươi tiểu kiếp, chánh pháp lưu lại ở đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp lưu lại ở đời cũng hai mươi tiểu kiếp.

Vị Phật Quang Minh đó, sống lâu đến hai mươi tiểu kiếp, chánh pháp của Phật lưu lại thế gian hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng thế.

 

Quốc giới nghiêm sức, vô chư uế ác, ngõa lịch kinh cức, tiện lợi bất tịnh. Kỳ độ bình chánh, vô hữu cao hạ, khanh khảm đôi phụ. Lưu ly vị địa, bảo thụ hàng liệt, hoàng kim vị thằng, dĩ giới đạo trắc, tán chư bảo hoa, chu biến thanh tịnh.

Cõi nước tốt đẹp, không có các thứ dơ xấu, ngói sỏi gai góc cùng đồ tiện lợi chẳng sạch. Cõi đó bằng thẳng không có cao thấp hầm hố gò nổng, đất bằng lưu ly, cây báu thẳng giăng bên đường, rải các hoa báu khắp nơi sạch sẽ.

Cõi đó bằng phẳng, chẳng có cao thấp, hầm hố gò đống, dùng lưu ly làm đất, cây báu thẳng hàng, vàng ròng làm dây, dùng để giăng bên đường, rải các hoa báu khắp nơi đều trong sạch.

 

Kỳ quốc Bồ Tát vô lượng Thiên ức, chư Thanh văn chúng diệc phục vô số, vô hữu ma sự, tuy hữu ma cập ma dân, giai hộ Phật Pháp.

Bồ Tát trong nước đó đông vô lượng nghìn ức, các chúng Thanh Văn cũng lại vô số. Không có việc ma, dầu là có ma và dân ma, nhưng đều hộ trì Phật Pháp.

Ðất đai ở nước đó bằng phẳng, chẳng có sự cao thấp, cũng chẳng có hầm hố, gò đất, núi hang. Nước đó dùng lưu ly làm đất, có bảy hàng cây báu thẳng hàng. Dùng vàng ròng làm dây, dùng để giăng ở bên đường, thường rải đủ thứ hoa báu, khắp nơi ba bên bốn phía đều sạch sẽ, có vô lượng ngàn ức đại Bồ Tát để trang nghiêm cõi nước đó. Còn có tất cả chúng hàng Thanh Văn số lượng cũng vô cùng vô tận. Cõi đó chẳng có ma chướng, chẳng có ma chướng tức cũng chẳng có phiền não. Tại sao chẳng có phiền não? Vì tất cả nhân dân đều tu thiền định, cho nên tuy có ma vương và dân ma, song chúng đều hộ trì Phật pháp, chẳng phá hoại Phật pháp. Sao lại có cảnh giới thù thắng như thế? Vì khi tôn giả Ca Diếp tu hành tại nhân địa, thì bắt đầu tu đủ thứ hạnh đầu đà thanh tịnh, chiến thắng tất cả ma quân, cho nên hàng phục được tất cả ma vương, khiến cho chúng đều biến thành hộ pháp trong Phật giáo.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  dục trọng tuyên thử nghỉa, nhi thuyết kệ ngôn:

Bấy giờ, đức Thế Tôn  muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:

Lúc đó, Ðức Phật muốn tuyên lại nghĩa lý ở trên, bèn dùng kệ để nói với đại chúng.

 

Cáo chư Tỳ kheo:                                 Bảo các Tỳ Kheo rằng:
Ngã dĩ Phật nhãn,                                Ta dùng mắt của Phật
Kiến thị Ca Diếp,                                  Thấy ông Ca Diếp nầy
Ư vị lai thế,                                            Ở nơi đời vị lai

Qua vô số kiếp,                                     Quá vô số kiếp sau
Đương đắc tác Phật.                             Sẽ đặng thành quả Phật,
Nhi ư lai thế,                                          Mà ở đời vị lai
Cúng dường phụng cận,                      Cúng dường và kính thờ

Tam bách vạn ức,                                 Ðủ ba trăm muôn ức
Chư Phật Thế tôn.                                Các đức Phật Thế Tôn.
Vị Phật trí tuệ,                                       Vì cầu trí huệ Phật
Tịnh tu phạm hạnh.                             Mà tịnh tu phạm hạnh

Cúng dường tối thượng,                      Cúng dường đấng Tối Thượng
Nhị túc tôn dĩ,                                       Nhị Túc Tôn xong rồi
Tu tập nhất thiết,                                  Tu tập trọn tất cả
Vô thượng chi tuệ.                               Trí huệ bực vô thượng

Ư tối hậu thân,                                     Ở nơi thân rốt sau
Đắc thành vị Phật.                               Ðặng chứng thành làm Phật

Ðức Phật nói với tất cả Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, cũng bao quát tất cả cư sĩ nam, cư sĩ nữ, tất cả Bồ Tát, Thanh Văn La Hán, Thiên Long bát bộ, ở trong đại hội. Phật nói: Ta dùng mắt Phật quán sát, thấy Ca Diếp ở đời vị lai, trải qua vô lượng số đại kiếp sẽ thành Phật.

Ngài Ca Diếp trước khi chưa thành Phật, ở trong đời vị lai, sẽ cúng dường cung kính gần gũi ba trăm vạn ức các đức Phật Thế Tôn. Ngài đều dùng tâm kiên thành khẩn thiết cung kính, cúng dường, lễ bái, khen ngợi tất cả chư Phật Thế Tôn. Vì muốn đắc được trí huệ của Phật, cho nên Ngài tu đủ thứ khổ hạnh thanh tịnh, do sự cúng dường đấng Lưỡng Túc Tôn phước huệ tối thượng, tu tập tất cả trí huệ tối cao, nên thân cuối cùng của Ngài tất sẽ được thành Phật.

 

Kỳ độ thanh tịnh,                                 Cõi đó rất thanh tịnh
Lưu ly vị địa,                                         Chất lưu ly làm đất
Đa chư bảo thụ,                                   Nhiều thứ cây bằng báu
Hàng liệt đạo trắc,                                Thẳng hàng ở bên đường

Kim thằng giới đạo,                               Dây vàng giăng ngăn đường
Kiến giả hoan hỉ.                                   Người ngó thấy vui mừng
Thường xuất hảo hương,                     Thường thoảng ra hương thơm
Tán chúng danh hoa,                           Rải rác thứ hoa đẹp

Chủng chủng kì diệu,                          Các món báu kỳ diệu
Dĩ vị trang nghiêm.                              Dùng để làm trang nghiêm
Kỳ địa bình chánh,                               Cõi đó đất bằng thẳng
Vô hữu khâu khanh.                            Không có những gò hầm.

Chư Bồ Tát chúng,                               Các hàng chúng Bồ Tát
Bất khả xưng kế,                                  Ðông không thể xưng kể
Kỳ tâm điều nhu,                                 Tâm các vị hòa dịu
Đãi đại thần thông,                              Ðến đặng thần thông lớn

Phụng trì chư Phật,                              Phụng trì các kinh điển
Đại thừa Kinh điển.                              Ðại thừa của các Phật.
Chư Thanh văn chúng,                        Các hàng chúng Thanh Văn
Vô lậu hậu thân,                                   Bực vô lậu thân rốt sau

Pháp Vương chi tử,                             Là con của Pháp Vương
Diệc bất khả kế,                                   Cũng chẳng thể kể hết
Nãi dĩ Thiên nhãn,                               Nhẫn đến dùng thiên nhãn
Bất năng số tri.                                    Cũng chẳng thể đếm biết.

Cõi nước của Ngài Ca Diếp rất thanh tịnh, vì khi Ngài ở tại nhân địa tu hạnh đầu đà thanh tịnh, cho nên đắc được quả báo nầy, đất trong nước của Ngài bằng chất lưu ly, có đủ các thứ cây báu, những cây báu đó thẳng hàng ở bên đường, ai thấy sự trang nghiêm của cõi nước đó đều rất vui mừng.

Cõi nước đó và tất cả nhân dân đều phóng ra hương thơm, tiên nữ thường ở trong hư không rải hoa quý, dùng đủ thứ hoa, đủ thứ hương kỳ diệu trang nghiêm cõi nước đó. Mặt đất cõi đó đều bằng phẳng, chẳng có hầm hố gò núi.

Ðây là do Ngài Ca Diếp, khi ở tại nhân địa tu hạnh từ bi bình đẳng, nên được quả báu như thế. Tất cả chúng Bồ Tát nhiều không thể tính kể. Tâm của các Ngài đều điều thuận nhu hòa, cũng đều đắc được ngũ nhãn lục thông, tu trì kinh điển đại thừa. Tất cả Thanh Văn đệ tử đều đắc được thân vô lậu, làm pháp vương tử, số đông không thể nào tính kể, dù dùng thiên nhãn cũng đếm chẳng hết được.

 

Kỳ Phật đương thọ,                              Phật đó sẽ sống lâu
Thập nhị tiểu kiếp;                               Tuổi mười hai tiểu kiếp
Chánh pháp trụ thế,                             Chánh pháp trụ ở đời
Nhị thập tiểu kiếp;                               Cũng hai mươi tiểu kiếp

Tượng Pháp diệc trụ,                           Tượng pháp trụ ở đời
Nhị thập tiểu kiếp.                               Cũng hai mươi tiểu kiếp
Quang minh Thế Tôn ,                        Ðức Quang Minh Thế Tôn
Kỳ sự như thị.                                       Việc của ngài như thế.

Vị Phật đó, sống lâu đến hai mươi tiểu kiếp, chánh pháp lưu lại ở đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp lưu lại ở đời cũng hai mươi tiểu kiếp. Nước đó tên là Quang Ðức. ‘’Quang’’ là chỉ trí huệ quang minh, ‘’Ðức’’ là chỉ Bát nhã đức. Vì làm các hạnh lành, cho nên cõi nước đó và nhân dân, đều đầy đủ trí huệ quang minh và Bát nhã đức hạnh, một chút si mê cũng chẳng có, cho nên được hiệu là Quang Minh Thế Tôn, nước tên là Quang Ðức.

 

Nhĩ thời Đại Mục kiền liên, Tu Bồ Đề, Ma Ha Ca Chiên Diên đẳng, giai tất tủng lật, nhất tâm hợp chưởng, chiêm ngưỡng tôn nhan, mục bất tạm xả, tức cộng đồng thanh nhi thuyết kệ ngôn:

Lúc bấy giờ, ngài Ðại Mục Kiền Liên, ngài Tu Bồ Ðề, ngài Ðại Ca Chiên Diên v.v… thảy đều run sợ một lòng chắp tay chiêm ngưỡng dung nhan của Phật, mắt không hề tạm rời, liền đồng tiếng nhau nói kệ rằng:

Ðức Phật thọ ký cho Ngài Ca Diếp xong rồi, thì Ngài Ðại Mục Kiền Liên, Tu Bồ Ðề, Ma Ha Ca Chiên Diên, các đại đệ tử của Phật cũng cấp tốc đứng lên. Trong thâm tâm các Ngài đều nghĩ: ‘’Phật đã thọ ký cho Ngài Ca Diếp rồi, mà chúng ta không biết lúc nào mới được Phật thọ ký’’? Do đó, trong tâm của các Ngài đều lo lắng, sau đó các Ngài đều bình tâm cung kính chắp tay, mắt nhìn Phật chẳng nhấp nháy, lập tức mọi người dị khẩu đồng âm nói kệ rằng:

 

Đại hùng mãnh Thế Tôn ,                    Thế Tôn  rất hùng mãnh
Chư thích chi pháp Vương,                  Mà ban giọng tiếng Phật.
Ai mẩn ngã đẳng cố,                             Vì thương xót chúng con
Nhi tứ Phật âm thanh.                          Mà ban giọng tiếng Phật

Phật là bậc đại anh minh thánh hùng, đầy đủ oai đức trong thế gian, là đấng Pháp Vương sinh ra trong dòng dõi Thích Ca. Xin Phật từ bi hỷ xả, thương xót chúng con tất cả chúng sinh, mà ban tặng giọng tiếng của Phật cho chúng con.

 

Nhược tri ngã thâm tâm,                      Nói rõ thâm tâm con
Kiến vị thọ kí giả,                                   Ðược Phật thọ ký cho
Như dĩ cam lồ sái,                                 Như dùng cam lộ rưới
Trừ nhiệt đắc thanh lương.                  Từ nóng đặng mát mẻ.

Như tùng cơ quốc lai,                          Như từ nước đói đến
Hốt ngộ Đại Vương thiện,                   Bỗng gặp cỗ tiệc vua
Tâm do hoài nghi cụ,                           Còn ôm lòng nghi sợ
Vị cảm tức tiện tự;                               Chưa dám tự ăn liền

Nhược phục đắc Vương giáo,              Nếu lại đặng vua bảo
Nhiên hậu nãi cảm thực                       Vậy sau mới dám ăn,

Hiện tại, Phật nên biết trong tâm của chúng con nghĩ những gì, chúng con nhìn thấy Ngài Ca Diếp được Phật thọ ký, giống như được Phật dùng nước cam lồ rưới lên thân của chúng con, khiến cho được mát mẻ, tiêu trừ đi mọi sự nóng bức. Chúng con giống như vừa mới từ nước đói đến, bỗng gặp cỗ tiệc của vua, trong tâm còn hoài nghi và sợ chẳng dám ăn liền. Nếu được lệnh của vua bảo, thì mới dám ăn những món ăn nầy.

 

Ngã đẳng diệc như thị,                        Chúng con cũng như vậy
Mỗi duy Tiểu thừa qua,                       Hằng nghĩ lỗi tiểu thừa
Bất tri đương vân hà,                           Chẳng biết làm thế nào
Đắc Phật vô thượng tuệ.                      Ðặng huệ vô thượng Phật,

Tuy văn Phật âm thanh,                       Dầu nghe giọng tiếng Phật
Ngôn ngã đẳng tác Phật,                      Nói chúng con thành Phật
Tâm thượng hoài ưu cụ,                      Còn ôm lòng lo sợ
Như vị cảm tiện thực;                          Như chưa dám tự ăn

Nhược mông Phật thọ kí,                     Nếu được Phật thọ ký
Nhĩ nãi khoái an lạc.                             Mới là khoái an vui

Chúng con và tất cả chúng sinh đều như thế, chúng con là người căn tính tiểu thừa, chẳng biết nên làm sao mới được trí huệ vô thượng của Phật. Tuy nghe được tiếng của Phật nói chúng con đều sẽ thành Phật, trong tâm còn có chút không tin và hoài nghi. Chúng con người nhị thừa cũng có thể thành Phật chăng? Cũng giống như gặp cỗ tiệc của vua chẳng dám ăn liền, nếu như chúng con được Phật thọ ký, thì lúc đó mới thật sự an vui.

 

Đại hùng mãnh Thế Tôn ,                    Thế Tôn  rất hùng mãnh
Thường dục an thế gian,                      Thường muốn an thế gian
Nguyện tứ ngã đẳng kí,                       Xin thọ ký chúng con
Như cơ tu giáo thực.                            Như đói cần bảo ăn.

Thế Tôn rất oai mãnh đại anh hùng, Ngài luôn luôn muốn khiến cho tất cả chúng sinh an vui, hiện nay hy vọng Phật cũng vì chúng con mà thọ ký. Ngài Ca Diếp đã thọ ký rồi, có phải chúng con cũng có phần? Hiện nay chúng con như người đói khát, cần Phật bảo chúng con ăn.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  tri chư Đại đệ tử tâm chi sở niệm, cáo chư Tỳ kheo: Thị Tu Bồ Đề, ư đương lai thế, phụng cận tam bách vạn ức na do tha Phật, cúng dường cung kính, tôn trọng tán thán, thường tu phạm hạnh, cụ Bồ Tát đạo.  Ư tối hậu thân, đắc thành vị Phật, hiệu viết danh tướng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế gian giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn .

Lúc bấy giờ, Thế Tôn  biết tâm niệm của các vị đệ tử lớn bảo các thầy Tỳ Kheo rằng: Ông Tu Bồ Ðề đây đến đời vị lai phụng thờ ba trăm năm muôn ức na do tha đức Phật, cúng dường cung kính tôn trọng ngợi khen, thường tu hạnh thanh tịnh, đủ đạo Bồ Tát, ở thân rốt sau đặng thành Phật hiệu: Danh tướng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh biến tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật Thế Tôn.

Khi đó, đức Thế Tôn biết tâm niệm của các đại đệ tử, bèn bảo các Tỳ Kheo rằng: Ông Tu Bồ Ðề nầy, ở đời vị lai, sẽ phụng thờ ba trăm vạn ức Na do tha vị Phật, cúng dường cung kính tôn trọng, khen ngợi, thường tu phạm hạnh, đầy đủ đạo bồ đề.

Kinh văn ở trước, ba vị đệ tử của Phật dùng kệ thỉnh Phật ban cho thọ ký. Phật đã biết trong tâm của các vị đại đệ tử nghĩ gì. Trong Kinh Kim cang có nói:

‘’Hết thảy bao nhiêu tâm của chúng sinh,
Như Lai đều biết đều thấy’’.

Tất cả chúng sinh có đủ thứ tâm niệm, Phật đều hoàn toàn biết hết. Do đó, Phật bảo tất cả hàng Tỳ Kheo ở trong pháp hội: Ông Tu Bồ Ðề ở đời vị lai, gặp ba trăm vạn ức Na do tha vị Phật, cung kính cúng dường, tôn trọng khen ngợi tất cả các vị Phật, luôn luôn đều tu hành phạm hạnh thanh tịnh, đầy đủ lục độ vạn hạnh của Bồ Tát.

Nơi thân cuối cùng, sẽ được thành Phật, hiệu là Danh Tướng Như Lai, ứng cúng, Chánh biến tri, Minh hạnh túc, Thiện thệ thế gian giải, Vô thượng sĩ, Ðiều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật, Thế Tôn.

Ngài Tu Bồ Ðề thân cuối cùng, hành Bồ Tát đạo sẽ được thành Phật, hiệu là Danh Tướng Như Lai. Ngài Tu Bồ Ðề là giải không đệ nhất, Ngài biết các pháp không tướng. Tất cả các pháp không cũng là danh tướng, do đó Ngài thành Phật rồi hiệu gọi là ‘’Danh Tướng’’. Danh tướng cũng là thật danh, có một tướng, hoặc gọi là hư không.

Như Lai: Tức là hành đạo của chư Phật, Lai thành chánh giác.

Ứng Cúng: Xứng đáng thọ lãnh trời người cúng dường.

Chánh Biến Tri: Biết tâm sinh vạn pháp gọi là chánh tri, biết vạn pháp duy tâm gọi là biến tri.

Minh Hạnh Túc: Vì tu hành cho nên trí huệ quang minh thanh tịnh đều hiện ra.

Thiện Thệ Thế Gian Giải: Một bậc giải thoát viên mãn, đã đạt đến chỗ tốt cùng cực.

Vô Thượng Sĩ: Trên thế gian chẳng có ai cao hơn Ngài.

Ðiều Ngự Thượng Phu: Bậc đại trượng phu điều ngự chúng sinh ba cõi.

Thiên Nhơn Sư: Ðại đạo sư của dục giới, sắc giới và vô sắc giới.

Phật: Phật là gì? Phật tức là người, người tức là Phật. Phật là người tu thành. Song, chúng ta phải tu hành mới có thể thành Phật, không thể nói hiện tại mình là Phật. Phải tu hành như thế nào? Trước hết phải giác ngộ chính mình, do đó:

‘’Giác là Phật, mê là chúng sinh‘’.

Khi bạn giác ngộ, tức là một vị Phật tương lai trong chúng sinh, khi bạn mê thì biến thành Phật tính chẳng giác ngộ trong chúng sinh. Giác ngộ tức là chân chánh minh bạch tất cả đạo lý trong vũ trụ. Tại sao chúng ta không giác ngộ? Vì có nhiều tập khí mao bệnh, vô minh phiền não, thân khẩu ý đều không thanh tịnh, đủ thứ nghiệp lực chướng ngại, nên không thể giác ngộ. Nếu chúng ta muốn giác ngộ, thì phải đừng làm ác, làm điều lành, đoạn dục khử ái, siêng tu giới định huệ, tiêu diệt tham sân si, đó gọi là tự giác.

Nếu chỉ là tự giác, mà không giác tha, thì vẫn không đủ! Phải dùng phương pháp mình giác ngộ, đi giác ngộ tất cả chúng sinh, đó cũng là phát đại bồ đề tâm, hành Bồ Tát đạo, với tất cả chúng sinh đồng thành Phật đạo, đây gọi là ‘’tự giác giác tha’’. Tuy nhiên tự giác giác tha, song hạnh nguyện vẫn chưa viên mãn, nếu viên mãn thì xưng là Phật.

Thế Tôn: Bậc tôn kính của người thế gian và xuất thế gian.

 

Kiếp danh hữu bảo. Quốc danh Bảo Sanh. Kỳ độ bình chánh, pha lê vị địa, bảo thụ trang nghiêm, vô chư khâu khanh, sa lịch, kinh cức, tiện lợi chi uế, bảo hoa phước địa, chu biến thanh tịnh. Kỳ độ nhân dân, giai xử bảo đài, trân diệu lâu các. Thanh văn đệ tử, vô lượng vô biên, toán số thí dụ sở bất năng trai. Chư Bồ Tát chúng, vô số Thiên vạn ức na do tha.

Kiếp đó tên Hữu Bửu, nước đó tên là Bửu Sanh. Cõi đó bằng thẳng, đất bằng lưu ly, cây báu trang nghiêm, không có những gò, hầm, cát, sỏi., gai chông cùng tiện lợi dơ dáy; hoa báu trải đất khắp nơi sạch sẽ, nhơn dân cõi đó đều ở đài báu và lầu gác quí đẹp. Hàng đệ tử Thanh Văn đông vô lượng vô biên, tính kể cùng thí dụ đều không thể biết. Các chúng Bồ Tát đông vô số nghìn muôn ức na do tha.

Kiếp tên là Hữu Bảo, nước tên là Bảo Sinh, cõi đó bằng phẳng, đất bằng pha lê, cây báu trang nghiêm, chẳng có hầm hố, cát sỏi gai góc, đồ tiện lợi do bẩn. Hoa báu rải đất khắp nơi đều sạch sẽ. Nhân dân cõi đó, đều ở đài báu lầu các trân quý. Hàng đệ tử Thanh Văn đông vô lượng vô biên, dùng toán số ví dụ cũng không thể biết được. Các chúng Bồ Tát đông vô số ngàn vạn ức Na do tha.

 

Phật thọ thập nhị tiểu kiếp, chánh pháp trụ thế nhị thập tiểu kiếp, tượng Pháp diệc trụ nhị thập tiểu kiếp. Kỳ Phật thường xử hư không vị chúng thuyết Pháp, độ thoát vô lượng Bồ Tát cập Thanh văn chúng.

Ðức Phật thọ mười hai tiểu kiếp, chánh pháp trụ ở đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng trụ đời hai mươi tiểu kiếp, Ðức Phật đó thường ở trên hư không vì chúng tôi nói pháp độ thoát đặng vô lượng Bồ Tát cùng chúng Thanh Văn.

Phật sống lâu hai mươi tiểu kiếp. Chánh pháp lưu lại đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng lưu lại đời hai mươi tiểu kiếp. Ðức Phật đó, thường ở trong hư không vì đại chúng nói pháp, độ thoát vô lượng Bồ Tát và chúng hàng Thanh Văn.

Danh Tướng Như Lai sẽ ra đời tại một thế giới, kiếp đó gọi là Hữu Bảo. Vì trong kiếp đó, có đủ Phật Pháp Tăng Tam Bảo, cho nên gọi là Hữu Bảo. Vì có Phật Pháp Tăng Tam Bảo sinh vào nước của Ngài, cho nên nước của Ngài gọi là Bảo Sinh. Cõi nước đó bằng phẳng, vì Ngài Tu Bồ Ðề tu tâm địa bình đẳng. Ðất làm bằng chất lưu ly, cũng do Ngài Tu Bồ Ðề có đầy đủ trí huệ quang minh chiếu sáng. Lại có bảy hàng cây báu trang nghiêm, chẳng có núi đồi, hầm hố, cát sỏi, ngói đá, gai góc. Nhân dân chẳng có đại tiểu tiện dơ dáy. Mặt đất rải hoa bảy báu, khắp nơi đều rất trang nghiêm sạch sẽ. Nhân dân ở trong đài bằng bảy báu, tất cả lầu các cũng bằng bảy báu làm thành.

Tại cõi nước đó, hàng Thanh Văn nhị thừa đông vô lượng vô biên, dù dùng toán số tính đếm cũng chẳng biết được số lượng. Tất cả các chúng Bồ Tát cũng đông vô số ngàn vạn ức Na do tha. Ðức Phật đó sống lâu đến hai mươi tiểu kiếp. Chánh pháp và tượng pháp lưu lại đời đều hai mươi tiểu kiếp. Ðức Như Lai Danh Tướng thường ở trong hư không vì đại chúng nói vi diệu pháp, độ thoát vô lượng chúng Bồ Tát và chúng hành nhị thừa.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  dục trọng tuyên thử nghỉa, nhi thuyết kệ ngôn:

Khi đó, đức Thế Tôn muốn thuật lại nghĩa trên, bèn nói bài kệ rằng.

Khi ấy, Phật muốn đem ý nghĩa trường hàng ở trên nói rõ hơn để đại chúng nghe, do đó dùng kệ để nói.

 

Chư Tỳ kheo chúng,                              Các chúng Tỳ Kheo nầy!
Kim cáo nhữ đẳng,                                Nay ta bảo các ông
Giai đương nhất tâm,                           Ðều nên phải một lòng
Thính ngã sở thuyết:                            Lóng nghe lời ta nói.

Ngã Đại đệ tử,                                       Ðệ tử lớn của ta
Tu Bồ Đề giả,                                         Là ông Tu Bồ Ðề
Đương đắc tác Phật,                             Rồi sẽ đặng làm Phật
Hiệu viết danh tướng.                          Hiệu gọi là Danh Tướng

Đương cúng vô số,                               Sẽ phải cúng vô số
Vạn ức chư Phật,                                  Muôn ức các đức Phật
Tùy Phật sở hạnh,                                Theo hạnh của Phật làm
Tiệm cụ đại đạo.                                  Lần lần đủ đạo lớn.

Tối hậu thân đắc,                                 Thân rốt sau sẽ đặng
Tam thập nhị tướng,                            Ba mươi hai tướng tốt
Đoan chánh xu diệu,                            Xinh lịch đẹp đẽ lắm
Do như bảo sơn.                                  Dường như núi báu lớn

Phật bảo các đại chúng Tỳ Kheo, các ông đều nên một lòng lóng nghe ta nói pháp. Ðệ tử lớn của ta ông Tu Bồ Ðề, tương lai sẽ thành Phật, hiệu là Danh Tướng. Khi Ngài chưa thành Phật, sẽ cúng dường vô lượng số vạn ức các Ðức Phật. Ngài theo Phật tu hành, thường hành những gì Phật hành, tu những gì Phật tu, nhận chân tu đạo, từng bước từng bước mà đạt được đại đạo thành Phật.

Người chân chánh tu đạo, thì phải tu từng bước từng bước, ngày ngày dụng công biện đạo, lâu ngày thì đạo hạnh tự nhiên sẽ viên mãn. Do đó:
‘’Căng thì đứt, chậm thì chùng,
Không căng không chậm mới thành công‘’.

Ngài Tu Bồ Ðề hành Bồ Tát đạo, nơi thân cuối cùng đắc được ba mươi hai tướng. Tướng mạo trang nghiêm tốt đẹp, giống như tòa núi báu. Ai thấy được Ngài, đều sinh tâm vui mừng cung kính.

 

Kỳ Phật quốc độ,                                  Phật ở trong cõi đó
Nghiêm tịnh đệ nhất,                           Trang nghiêm sạch thứ nhất
Chúng sanh kiến giả,                           Chúng sanh nào được thấy
Vô bất ái lạc,                                         Không ai chẳng ưa mến

Phật ư kỳ trung,                                   Phật ở trong nơi đó
Độ vô lượng chúng.                            Ðộ thoát vô lượng chúng.
Kỳ Phật Pháp trung,                            Trong pháp hội của Phật
Đa chư Bồ Tát,                                     Các Bồ Tát đông nhiều

Giai tất lợi căn,                                     Thảy đều bực lợi căn
Chuyển bất thoái luân,                      Chuyển pháp luân bất thối
Bỉ quốc thường dĩ,                               Cõi nước đó thường dùng
Bồ Tát trang nghiêm.                           Bồ Tát để trang nghiêm

Chư Thanh văn chúng,                        Các chúng Thanh Văn lớn
Bất khả xưng số,                                  Chẳng có thể đếm kể
Giai đắc tam minh,                               Ðều đặng ba món minh
Cụ lục Thần thông,                              Ðủ sáu thứ thần thông

Trụ bát giải thoát,                                Trụ tám pháp giải thoát
Hữu đại uy đức.                                   Có oai đức rất lớn.
Kỳ Phật thuyết Pháp,                           Ðức Phật đó nói pháp
Hiện ư vô lượng,                                 Hiện ra vô lượng món

Thần thông biến hóa,                           Pháp thần thông biến hóa
Bất khả tư nghị.                                   Chẳng thể nghĩ bàn được.
Chư Thiên Nhân dân,                          Các hàng trời, nhơn dân
Số như hằng sa,                                   Số đông như hằng sa

Giai cộng hợp chưởng,                        Ðều cùng nhau chắp tay
Thính thọ Phật ngữ.                             Lóng nghe lời Phật dạy.
Kỳ Phật đương thọ,                             Ðức Phật đó sẽ thọ
Thập nhị tiểu kiếp,                               Tuổi mười hai tiểu kiếp

Chánh pháp trụ thế,                             Chánh pháp trụ lại đời
Nhị thập tiểu kiếp,                               Ðủ hai mươi tiểu kiếp
Tượng Pháp diệc trụ,                           Tượng pháp trụ ở đời
Nhị thập tiểu kiếp.                               Cũng hai mươi tiểu kiếp.

Cõi nước của đức Danh Tướng Như Lai, trang nghiêm sạch sẽ bậc nhất, tất cả chúng sinh trong cõi nước đó thảy đều hoan hỉ. Ðức Danh Tướng Như Lai ở trong cõi nước đó, độ thoát vô lượng vô biên chúng sinh. Có rất đông các chúng Bồ Tát đều là lợi căn, chuyển bánh xe pháp bất thoái, giáo hóa chúng sinh. Cõi nước đó thường dùng chúng Bồ Tát để trang nghiêm đạo tràng, hết thảy chúng Thanh Văn đông cũng nói chẳng hết được. Các Ngài đều đắc được ba minh: Thiên nhãn minh, Thiên nhĩ minh, lậu tận minh, cũng đầy đủ lục thông: Thiên nhãn thông, thiên nhĩ thông, tha tâm thông, túc mạng thông, thần túc thông, lậu tận thông, và trụ ở tám giải thoát.

Tất cả Bồ Tát, Thanh Văn chúng đệ tử đều đầy đủ tướng đại oai đức. Khi Phật thuyết pháp, thì hiện đủ thứ vô lượng thần thông biến hóa, ở trong hư không thuyết pháp có đông trời người, nhiều như số cát sông Hằng, đều chắp tay lại, một lòng nghe Phật nói pháp.

Phật đó sống lâu đến hai mươi tiểu kiếp, chánh pháp lưu lại ở đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp lưu lại ở đời cũng hai mươi tiểu kiếp.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  phục cáo chư Tỳ kheo chúng: Ngã kim ngữ nhữ, thị Đại Ca chiên diên, ư đương lai thế, dĩ chư cung cụ, cúng dường phụng sự bát Thiên ức Phật, cung kính tôn trọng. Chư Phật diệt hậu, các khởi tháp miếu, cao Thiên do tuần, túng quảng Chánh đẳng ngũ bách do tuần, giai dĩ kim, ngân, lưu ly, xa cừ, mã não, trân châu, mân côi, thất bảo hợp thành, chúng hoa, anh lạc, đồ hương, mạt hương, thiêu hương, tăng cái, tràng phan, cúng dường tháp miếu.

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn  lại bảo các chúng Tỳ Kheo: Ta nay nói với các ông, ông Ðại Ca Chiên Diên này ở đời sẽ tới, dùng các đồ cúng mà cúng dường phụng thờ tám nghìn đức Phật cung kính tôn trọng. Sau khi các đức Phật diệt độ, ông đều dựng tháp miếu cao một nghìn đức Phật diệt độ, ông đều dựng tháp miếu cao một nghìn do tuần, ngang rộng ngay bằng năm trăm do tuần, tháp miếu đó dùng bảy món báu vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, chơn châu và mai khôi hiệp lại thành, cúng dường tháp miếu bằng các thứ hoa, chuỗi ngọc, hương xoa, hương bột, hương đốt, lọng nhiễu, tràng phan.

Bấy giờ, đức Thế Tôn lại bảo các chúng Tỳ Kheo: Nay ta nói với các ông, ông Ca Chiên Diên nầy, ở đời vị lai, dùng các đồ cúng dường, để cúng dường phụng thờ tám ngàn ức đức Phật, cung kính tôn trọng. Chư Phật diệt độ rồi, xây dựng các tháp miếu cao một nghìn do tuần, bề ngang rộng năm trăm do tuần. Dùng vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, trân châu, xích châu, bảy báu tạo thành. Dùng các thứ chuỗi hoa, hương đốt, hương thoa, hương bột, lọng thêu, tràng phan, để cúng đường tháp miếu.

Ðức Phật thụ ký cho Ngài Tu Bồ Ðề rồi, lại bảo các đại Tỳ Kheo ở trong pháp hội: Hôm nay ta đối với các ông nói pháp, các ông đều phải bình tâm một lòng lóng nghe. Ông Ca Chiên Diên ở đời vị lai, cũng dùng đủ thứ đồ cúng dường, để cúng dường cung kính tám ngàn ức Ðức Phật. Ngài dùng chánh pháp cung kính khen ngợi, tôn trọng tất cả các Ðức Phật Thế Tôn đó.

Sau khi các Ðức Phật đó vào Niết Bàn rồi, Ngài lại dựng tháp làm chùa để cúng dường. Tất cả tháp cao khoảng một ngàn do tuần, bề ngang rộng năm trăm do tuần. Ðều dùng vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, chân châu, xích châu, bảy báu tạo thành. Ngài lại dùng đủ thứ chuỗi hoa, hương thoa, hương bột, hương đốt, lọng thêu, tràng phan, để cúng dường tháp miếu.

 

Qua thị dĩ hậu, đương phục cúng dường nhị vạn ức Phật, diệc phục như thị. Cúng dường thị chư Phật dĩ, cụ Bồ Tát đạo, đương đắc tác Phật. Hiệu viết diêm phù na đề kim quang Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, thế gian giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn .

Sau thời kỳ đó sẽ lại cúng dường hai mươi muôn ức Phật cũng như trước, cúng dường các đức Phật đó rồi, đủ đạo Bồ Tát sẽ đặng làm Phật hiệu: Diêm Phù Na Ðề Kim Quang Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật Thế Tôn .

Cúng dường như vậy xong rồi, lại cúng dường hai vạn ức đức Phật, cũng lại như thế. Cúng dường các đức Phật đó rồi, đầy đủ đạo Bồ Tát, sẽ được thành Phật, hiệu là Diêm Phù Na Ðề Kim Quang Như Lai, ứng cúng, Chánh biến tri, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Ðiều ngự trượng phu, Thiên nhơn sư, Phật, Thế Tôn.

 

Kỳ độ bình chánh, pha lê vị địa, bảo thụ trang nghiêm, hoàng kim vị thằng dĩ giới đạo trắc, hương khí phước địa, chu biến thanh tịnh, kiến giả hoan hỉ. Vô tứ ác đạo địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, a tu la đạo, đa hữu Thiên, nhân, chư Thanh văn chúng cập chư Bồ Tát, vô lượng vạn ức trang nghiêm kỳ quốc.

Cõi đó bằng thẳng, đất bằng pha lê cây báu trang nghiêm, vàng ròng là dây để giăng bên đường, hoa đẹp trải đất khắp nơi sạch sẽ. Người được thấy đều vui mừng, không có bốn đường dữ: Địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh và a tu la . Các trời cùng người rất đông, các chúng Thanh Văn và Bồ Tát vô lượng muôn ức trang nghiêm nước đó.

Cõi đó bằng phẳng, đất bằng pha lê, cây báu trang nghiêm, vàng ròng làm dây để giăng bên đường, hoa quý rải trên mặt đất, khắp nơi sạch sẽ, ai thấy cũng hoan hỉ. Chẳng có bốn đường ác: Ðịa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, A tu la.

Trời người rất đông, các chúng hàng Thanh Văn và Bồ Tát, đông vô lượng vạn ức trang ngiêm cõi nước đó.

Vì Ngài Ca Chiên Diên tại nhân địa tu hành pháp môn bình đẳng, cho nên mặt đất cõi nước tương lai của Ngài bằng phẳng. Mặt đất dùng pha lê tạo thành, đủ thứ cây quý bằng bảy báu trang nghiêm, dây làm bằng vàng ròng giăng bên vệ đường, tiên nữ từ trên trời rải xuống hoa báu tốt đẹp thơm tho, phủ đầy mặt đất, khắp nơi đều sạch sẽ.

Tại sao cõi nước đó trang nghiêm sạch sẽ như thế? Vì khi tại nhân địa, thì Ngài tu hành thanh tịnh, làm tất cả các điều lành. Ai thấy được cõi nước đó, đều sinh tâm hoan hỉ. Trong cõi nước đó chẳng có bốn đường ác: Ðịa ngục, ngạ quỷ, súc sinh và A tu la. Tại sao mà có địa ngục? Vì con người có tâm sân hận, nên đọa vào địa ngục. Người có tâm tham thì đọa làm ngạ quỷ, chuyên môn đố kị người khác, thì tương lai sẽ đọa làm súc sinh. Nếu người nào tranh cường háo thắng, thì tương lai sẽ đọa vào loài A tu la.

Nhân dân trong cõi nước đó, tâm địa đều lương thiện, làm các điều lành, thanh tịnh tâm mình, chẳng chịu quả báo ác, nên cõi nước đó chẳng có bốn đường ác. Trời người đông vô lượng vạn ức, còn có hàng nhị thừa A La Hán, Thanh Văn, Duyên Giác, và chúng đại Bồ Tát, đều đến cõi nước đó để trang nghiêm cõi nước đó.

 

Phật thọ thập nhị tiểu kiếp, chánh pháp trụ thế nhị thập tiểu kiếp, tượng Pháp diệc trụ nhị thập tiểu kiếp.

Ðức Phật đó thọ mười hai tiểu kiếp, chánh pháp trụ ở đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng trụ hai mươi tiểu kiếp.

Ðức Phật đó, sống lâu hai mươi tiểu kiếp, chánh pháp lưu lại đời hai mươi tiểu kiếp, tượng pháp lưu lại đời cũng hai mươi tiểu kiếp. Phật muốn nói rõ ràng hơn pháp vừa nói ở trên, bèn dùng kệ để thuật lại.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  dục trọng tuyên thử nghỉa, nhi thuyết kệ ngôn:

Lúc đó Thế Tôn  muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:

 

Chư Tỳ kheo chúng,                             Các chúng Tỳ Kheo nầy!
Giai nhất tâm thính,                             Ðều nên một lòng nghe
Như ngã sở thuyết,                              Như lời của ta nói
Chân thật vô dị.                                    Chơn thiệt không khác lạ.

Này các Tỳ Kheo! Các ông nên một lòng lắng nghe, pháp ta nói với các ông là chân thật hằng thường bất biến.

 

Thị Ca chiên duyên,                             Ông Ca Chiên Diên này
Đương dĩ chủng chủng,                       Sau sẽ dùng các món
Diệu hảo cung cụ,                                Ðồ cúng dường tốt đẹp
Cúng dường chư Phật.                         Mà cúng dường các Phật

Chư Phật diệt hậu,                               Các đức Phật diệt rồi
Khởi thất bảo tháp,                              Dựng tháp bằng bảy báu
Diệc dĩ hoa hương,                              Cũng dùng hoa và hương
Cúng dường xá lợi.                              Ðể cúng dường Xá lợi.

Kỳ tối hậu thân,                                    Thân rốt sau của ông
Đắc Phật trí tuệ,                                    Ðặng trí huệ của Phật
Thành đẳng chánh giác.                     Thành bực Ðẳng Chánh Giác
Quốc độ thanh tịnh,                            Cõi nước rất thanh tịnh

Ngài Ca Chiên Diên biện tài vô ngại, luận nghị bậc nhất, sẽ ở đời vị lai, dùng đủ thứ đồ cúng dường trang nghiêm tốt đẹp nhất, để cung kính cúng dường tất cả chư Phật. Các Ðức Phật đó diệt độ rồi, Ngài dùng bảy báu để dựng tháp làm chùa, lại dùng hoa và hương để cúng dường xá lợi của Phật. Thân cuối cùng của Ngài Ca Chiên Diên sẽ được trí huệ của Phật, thành Chánh đẳng chánh giác.

 

Độ thoát vô lượng,                               Ðộ thoát đặng vô lượng
Vạn ức chúng sanh,                             Muôn ức hàng chúng sanh
Giai vị thập phương,                            Ðều được mười phương khác
Chi sở cúng dường.                             Thường đến kính cúng dường,

Phật chi quang minh,                           Ánh sáng của Phật đó
Vô năng thắng giả.                               Không ai có thể hơn
Kỳ Phật hiệu viết,                                 Ðức Phật đó hiệu là:
Diêm Phù Kim Quang.                        Diêm Phù Kim Quang Phật

Bồ Tát Thanh văn,                                 Bồ Tát và Thanh Văn
Đoạn nhất thiết hữu,                            Dứt tất cả hữu lậu
Vô lượng vô số,                                     Ðông vô lượng vô số
Trang nghiêm kỳ quốc.                       Trang nghiêm cõi nước đó.

Cõi nước của Ngài rất thanh tịnh sạch sẽ, độ thoát vô lượng vô biên chúng sinh, có hàng vạn ức chúng sinh đều từ mười phương đến cúng dường Ngài.  Quang minh và trí huệ của Phật đó hơn hết tất cả, cho nên hiệu là Diêm Phù Kim Quang. Các chúng đại Bồ Tát, hàng Thanh Văn, đều đã đoạn trừ cõi dục, cõi sắc và cõi vô sắc, số đông vô lượng vô biên, đều đến trang nghiêm cõi nước của Phật đó.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  phục cáo Đại chúng: Ngã kim ngữ nhữ, thị Đại Mục kiền liên, đương dĩ chủng chủng cung cụ cúng dường bát Thiên chư Phật, cung kính tôn trọng. Chư Phật diệt hậu, các khởi tháp miếu, cao Thiên do tuần, túng quảng Chánh đẳng ngũ bách do tuần, giai dĩ kim, ngân, lưu ly, xa cừ, mã não, trân châu, mân côi, thất bảo hợp thành, chúng hoa, anh lạc, đồ hương, mạt hương, thiêu hương, tăng cái, tràng phan, dĩ dụng cúng dường. Qua thị dĩ hậu, đương phục cúng dường nhị bách vạn ức chư Phật, diệc phục như thị.

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn  lại bảo trong đại chúng: “Ta nay nói với các ông, ông Ðại Mục Kiền Liên đây sẽ dùng các món đồ cúng, cúng dường tám nghìn các đức Phật, cung kính tôn trọng. Sau khi các đức Phật diệt độ đều dựng tháp miếu cao, một nghìn do tuần, ngang rộng thẳng bằng năm trăm do tuần, dùng bảy món báu: vàng bạc, mai khôi hiệp lại thành. Ðem các thứ hoa, chuỗi ngọc, hương xoa, hương bột, hương đốt, lọng nhiễu và tràng phan để cúng dường tháp. Sau lúc ấy lại sẽ cúng dường, hai trăm muôn ức các đức Phật cũng như trước

Khi đó, Phật lại bảo đại chúng nói: Hôm nay ta muốn nói với các ông rằng, tôn giả Ðại Mục Kiền Liên ở đời vị lai, sẽ dùng đủ thứ đồ cúng dường để cúng dường tám ngàn vị Phật. Ngài dùng tâm cung kính tôn trọng như là cúng dường. Sau khi các Ðức Phật đó diệt độ rồi, Ngài lại dựng tháp làm chùa, cao một ngàn do tuần, bề ngang rộng năm trăm do tuần. Ðều dùng vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, trân châu, xích châu, để tạo thành. Ngài lại dùng đủ thứ hoa, chuỗi, hương thoa, hương bột, hương đốt, lọng thêu, tràng phan, để cúng dường tháp chùa. Cúng dường những tháp chùa đó rồi, Ngài lại tiếp tục như ở trên, cúng dường hai trăm vạn ức các Ðức Phật.

 

Đương đắc thành Phật, hiệu viết Đa Ma La Bạt Chiên Đàn Hương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh túc, Thiện Thệ, Thế gian giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn .

Rồi sẽ đặng thành Phật hiệu: Ða Ma La Bạt Chiên Ðàn Hương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật Thế Tôn .

Sau khi Ngài cúng dường hai trăm vạn ức các Ðức Phật rồi, sẽ được thành Phật, hiệu là Ða Ma La Bạt Chiên Ðàn Hương Như Lai. Ða Ma La là tiếng Phạn, nghĩa là “tự tính thanh tịnh, bụi trần chẳng nhiễm”. Chiên Ðàn Hương là một thứ gỗ thơm tối thượng nhất.

 

Kiếp danh Hỉ Mãn, quốc danh ý lạc. Kỳ độ bình chánh, pha lê vị địa, bảo thụ trang nghiêm, tán trân châu hoa, chu biến thanh tịnh, kiến giả hoan hỉ. đa chư Thiên, nhân, Bồ Tát, Thanh văn, kỳ số vô lượng. Phật thọ nhị thập tứ tiểu kiếp, chánh pháp trụ thế tứ thập tiểu kiếp, tượng Pháp diệc trụ tứ thập tiểu kiếp.

Kiếp đó tên là Hỷ Mãn, nước tên là Ý Lạc, cõi đó bằng thẳng, chất pha lê là đất, cây báu trang nghiêm, rải hoa trân châu khắp nơi sạch sẽ, người được thấy đều vui mừng. Các hàng trời người rất đông, Bồ Tát và Thanh Văn số nhiều vô lượng, đức Phật đó thọ hai mươi bốn tiểu kiếp, tượng pháp cũng trụ bốn mươi hai tiểu kiếp.

Kiếp tên là Hỉ Mãn. Vì trong kiếp đó đầy dẫy sự vui thích, cho nên cõi nước cũng có tên là Ý Lạc. Mặt đất cõi nước đó, dùng pha lê tạo thành, bảy hàng cây báu trang nghiêm. Từ trên trời rải xuống các thứ hoa bằng trân châu, khắp nơi đều sạch sẽ, ai thấy được nước đó, cũng đều sinh tâm hoan hỉ vui thích. Có rất đông trời người, Thanh Văn và Bồ Tát không thể nào tính kể hết được.

Ðức Phật đó sống lâu đến hai mươi bốn tiểu kiếp, chánh pháp lưu lại đời bốn mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng lưu lại đời bốn mươi tiểu kiếp. Khi Phật nói đoạn kinh trên đây xong rồi, lại muốn dùng kệ thuật lại khiến cho đại chúng hiểu rõ hơn.

 

Nhĩ thời Thế Tôn  dục trọng tuyên thử nghỉa, nhi thuyết kệ ngôn:

Khi đó đức Thế Tôn  muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:

 

Ngã thử đệ tử,                                      Ðệ tử của ta đây
Đại Mục kiền liên,                                Là Ðại Mục Kiền Liên
Xả thị thân dĩ,                                       Bỏ thân người nầy rồi
Đắc kiến bát Thiên,                              Sẽ đặng gặp tám nghìn

Nhị bách vạn ức,                                   Hai trăm muôn ức vị
Chư Phật Thế tôn.                                Các đức Phật Thế Tôn
Vị Phật đạo cố,                                      Ông vì cầu Phật đạo
Cúng dường cung kính,                       Nên cúng dường cung kính

Ư chư Phật sở,                                       Ở nơi các đức Phật
Thường tu phạm hạnh,                        Thường tu trì phạm hạnh
Ư vô lượng kiếp,                                    Ở trong vô lượng kiếp
Phụng trì Phật Pháp.                            Phụng trì pháp của Phật.

Chư Phật diệt hậu,                               Các đức Phật diệt rồi
Khởi thất bảo tháp,                              Xây tháp bằng bảy báu
Trường biểu kim sát,                           Tháp vàng rất cao rộng
Hoa hương kỹ nhạc,                            Dùng hoa hương kỹ nhạc

Nhi dĩ cúng dường,                               Ðể dùng dâng cúng dường
Chư Phật tháp miếu.                            Tháp miếu các đức Phật.

Vị đại đệ tử Mục Kiền Liên của ta đây, khi bỏ thân nầy rồi, sẽ được gặp tám nghìn hai trăm vạn ức các Ðức Phật Thế Tôn. Vì tu thành Phật đạo, Ngài rất cung kính cúng dường tất cả các vị Phật. Ngài ở trước các Ðức Phật, thường học theo các Ðức Phật, tu phạm hạnh thanh tịnh, ở trong vô lượng kiếp, Ngài nhất tâm phụng trì Phật pháp. Khi các Ðức Phật diệt độ rồi, Ngài lại xây tháp chùa bằng bảy báu, cao rộng tốt đẹp trang nghiêm. Dùng các thứ hoa, hương, kỹ nhạc, để cúng dường những tháp chùa đó.

 

Tiệm tiệm cụ túc,                                 Lần lần đặng đầy đủ
Bồ Tát đạo dĩ,                                       Ðạo hạnh Bồ Tát rồi
Ư ý lạc quốc,                                         Ở nơi nước Ý Lạc
Nhi đắc tác Phật.                                  Mà đặng thành quả Phật

Hiệu đa ma la,                                      Hiệu là Ða Ma La
Chiên đàn chi hương.                          Bạt Chiên Ðàn Hương Phật.
Kỳ Phật thọ mạng,                               Ðức Phật đó thọ mạng
Nhị thập tứ kiếp,                                  Hai mươi bốn tiểu kiếp

Ngài dần dần đầy đủ viên mãn lục độ vạn hạnh, hàng sinh ở nước Ý Lạc mà thành Phật đạo, hiệu là Ða Ma La Bạt Chiên Ðàn Hương Phật. Vì Ngài tại nhân địa tu hành thanh tịnh, cho nên được thanh tịnh trang nghiêm không nhiễm, trên thân thoảng ra mùi hương chiên đàn, Phật đó sống lâu hai mươi bốn tiểu kiếp.

 

Thường vị Thiên Nhân,                        Thường vì hàng trời người
Diễn thuyết Phật đạo.                          Mà diễn nói đạo Phật

Thanh văn vô lượng,                           Chúng Thanh Văn vô lượng
Như Hằng hà sa,                                  Như số cát sông Hằng
Tam minh lục thông,                           Ðủ ba minh, sáu thông
Hữu đại uy đức.                                   Ðều có oai đức lớn.

Bồ Tát vô số,                                         Bồ Tát đông vô số
Chí cố tinh tấn,                                    Chí bền lòng tinh tấn
Ư Phật trí tuệ,                                      Ở nơi trí huệ Phật
Giai Bất thoái chuyển.                         Ðều không hề thối chuyển.

Ngài thường vì trời người diễn nói Phật pháp, trong cõi nước của Ngài có vô lượng chúng hàng Thanh Văn, đông nhiều như cát sông Hằng, các Ngài đều đầy đủ tam minh, lục thông và có đủ tướng oai đức, lại có vô lượng số đại Bồ Tát, các Ngài chí nguyện đều bền vững, dũng mãnh tinh tấn, đắc được trí huệ vô lượng của Phật, đều được bất thối chuyển nơi đạo Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác.

 

Phật diệt độ hậu,                                   Sau khi Phật diệt độ
Chánh pháp đương trụ,                        Chánh pháp sẽ trụ đời
Tứ thập tiểu kiếp,                                  Ðủ bốn mươi tiểu kiếp
Tượng Pháp diệc Nhĩ.                          Tượng pháp cũng như thế.

Ngã chư đệ tử,                                     Các đệ tử của ta
Uy đức cụ túc,                                      Bực oai đức đầy đủ
Kỳ số ngũ bách,                                   Số đó năm trăm người
Giai đương thọ kí.                               Ta đều sẽ thọ ký

Ư vị lai thế,                                             Ở nơi đời vị lai
Hàm đắc thành Phật.                            Ðều đặng chứng thành Phật
Ngã cập nhữ đẳng,                              Ta cùng với các ông
Tú thế nhân duyên,                              Ðời trước kết nhơn duyên

Ngô kim đương thuyết,                       Ta nay sẽ thuật nói
Nhữ đẳng thiện thính.                          Các ông khéo lóng nghe .

Phật đó diệt độ rồi, chánh pháp lưu lại thế gian bốn mươi tiểu kiếp, tượng pháp cũng như thế. Trong các vị đệ tử của ta, có năm trăm vị đầy đủ tướng oai đức, đều được thụ ký, ở đời vị lai sẽ được thành Phật. Ta với các ông đều có nhân duyên trong quá khứ, cho nên nay ta phải nói với các ông pháp nầy. Các ông phải khéo lắng nghe cho kỹ.