Gà Có Trước Hay Trứng Có Trước
Con gà có trước hay quả trứng có trước là câu hỏi hóc búa khiến nhiều người phải đau đầu, nhức óc để suy ngẫm và giải thích. Có một số người cho rằng con gà khi đến thời kì sinh sản sẽ đẻ ra quả trứng, có thể kết luận là con gà có trước. Nếu đứng ở một góc độ khác, những quả trứng nở ra con gà. Vậy thì, không có quả trứng thì là sao nở ra con gà được? Bài luận hôm nay chúng ta sẽ trả lời qua hai giải đáp, qua một câu chuyện, qua một
Thí dụ: Một đứa trẻ sống và lớn lên trong thành phố. Thỉnh thoảng cha mẹ cho ăn trứng gà luộc hay bánh mì trứng ấp la. Trong mắt của đứa bé thì chỉ biết cái trứng gà. Một hôm người cha về quê thăm gia đình, khi đi ra sau vườn, thì thấy mấy con gà mái đẻ trứng. Người cha lượm vài cái trứng mang về thành phố tặng cho đứa trẻ. Khi về nhà, một cái trứng gà nở ra một con gà bé nhỏ xinh xắn.
======
Khi người cha thấy con gà mái đẻ trứng, ông ta cho rằng gà có trước trứng. Vả lại, trong mắt đứa bé, khi thấy cái trứng nở ra con gà, đứa bé cho rằng cái trứng có trước con gà. Vậy ai đúng ai sai ?
Nếu chúng ta nói tổng quát về tất cả trứng hay tất cả con gà, chúng ta sẽ dị rơi vào cái lý luận 2 bên, Gà có trước hay Trứng có trước. Đây là gọi Nhị (2) pháp. Người tu hành thì đừng để mình rơi vào Nhị Pháp. Quý vị phải nhớ rằng Phật pháp không hai. Không hai đó là Thực tướng. Vậy thực tướng của cái ví dụ trên là gì?
– Đối với con gà non vừa mới nở, cái trứng có trước.
– Đối với cái trứng, thì con gà mái mẹ có trước.
Vậy có 2 con gà và một cái trứng. Vậy hỏi quý vị, quý vị có bao giờ thấy hai con gà mái mà đẻ ra một cái trứng hay không? Hay là một cái trứng nở ra hai con gà hay không?
Nay quý vị hiểu và biết được cách trả lời, vậy chúng ta sẽ tiếp tục đi sâu thêm một bước nữa, tiếp tục câu chuyện con gà.
======
Khi đứa bé trẻ thấy cái trứng nở ra con gà bé nhỏ rất là xinh (cute). Đứa bé xin cha mẹ cho nó nuôi lớn con gà bé nhỏ kia. 5 tháng trôi qua, con gà bé nhỏ đã lớn lên trưởng thành một con gà mái. Một buổi sáng trời tốt đẹp, đứa bé dạy sớm và chuẩn bị đi học. Khi đứa bé bước ra sau nhà, thì thấy con gà mái vưà mới đẻ ra một quả trứng. Người con hớn hở chạy vào trong nhà nói với cha mẹ:
“Ba ơi, con gà nhà mình mới đẻ trứng. Vui quá, nhà mình sắp có thêm gà rồi.”
Người cha nhìn con và mỉm cười nói: “Cái trứng đó chỉ để ăn thôi. Muốn trứng nở ra gà thì phải cần có con gà mái và con gà trống.”
Người con nhìn cha với nhiều thắc mắc và nói: “Con không hiểu.”
Người cha trả lời: “Trên thế giới nầy có 12 loại chúng sanh. Chúng sanh là chúng duyên hòa hợp mà sinh, có rất nhiều thứ nhân duyên hòa hợp mà sinh. Ðại khái có bốn loài :
Loài sinh bằng thai như con người
Bằng trứng như con gà
Bằng ẩm thấp như các loài vi trùng
Bằng hóa sinh như con bươm bướm
Khi xưa cha mẹ gặp nhau, thương nhau, và mẹ có thai và sanh con ra đời. Cho nên gọi là thai sanh. Thai do tình mà có. Thai sinh là do có thứ ái tình, nên mới sanh con ra đời. Còn con gà mái của con là loài sanh bằng trứng, mà trứng do tưởng mà sanh. Con gà mái của con nó tối ngày mơ tưởng muốn có con gà con, con nên nó đẻ ra cái trứng nầy. Cái trứng nầy do tưởng mà sanh, nhưng không có ái tình với con gà trống, cho nên không thể nở ra con gà con được.
Thí dụ như con muốn có một chiếc máy bay bằng giấy. Nếu con không có xép giấy làm máy bay, mà chỉ mơ tưởng trong đầu thì chiếc máy bay đó có thành hình hay không?
Người con trả lời: “Dạ không.”
Người cha tiếp tục: “Cái trứng nầy cũng vậy. Con gà mái của con chỉ mơ tưởng nên mới đẻ ra cái trứng nầy, cho nên nó không có thể nở ra thành con gà được. Nếu muốn trứng nở ra gà, thì con gà mái phải có duyên hoà hợp với con gà trống thì mới đẻ ra cái trứng có trống và nở ra con gà con.
Người con trả lời: “Dạ, con hiểu rồi.”
=======
Khi xưa cũng có một Phật tử hỏi Lục Tổ Huệ Năng câu hỏi giống như gà và trứng: “Thưa thầy, Phật trước Pháp sau hay là Pháp trước Phật sau, Phật pháp từ đâu sanh ra?
Lục Tổ Ðại sư trả lời: “Ông có thể thuyết pháp đó là Phật trước Pháp sau. Nếu ông có thể nghe pháp, đó là Pháp trước Phật sau. Phật pháp từ trong chúng sanh sanh ra.”
Tại sao ? Vì trong tâm chúng sinh vọng tưởng quá nhiều. Vọng tưởng giống như hạt bụi, nhiễu nhiễu chẳng yên, luôn luôn biến động. Hãy nhìn xem, chúng ta quan sát vọng tưởng nhiều vô kể chẳng biết là bao nhiêu, có đếm cũng chẳng biết số lượng.
Gà đẻ ra trứng và Trứng nở ra gà. Soi cho đến cùng hay đáo để là từ đâu ra ? Chúng sinh là từ Phật tánh mà ra, cho nên mới nói : ’’Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh, đều có thể thành Phật’’. Tuy hết thảy chúng sinh đều có Phật tánh, đều có thể thành Phật, nhưng chẳng phải nói chúng sinh là Phật, chẳng phải nói chẳng tu thì thành Phật. Nhất định phải dụng công tu hành, tham thiền, học Phật pháp, như thế thì mới có thể trở về cội nguồn mà thành Phật. Chẳng phải nói chúng sinh bây giờ là Phật, chẳng cần dụng công tu hành, đó là thứ tà tri tà kiến ! Mà phải tu hành, học Phật pháp, y giáo phụng hành, mới có thể thành Phật. Cho nên mới nói chúng sinh là từ Phật tánh sinh ra.
Ái hà (biển ái dục) là chỉ ái tình giữa nam nữ, chẳng riêng gì nói về ái của con người, mà các loài khác như súc sinh, cũng chấp mê chẳng ngộ, chấp trước về ái này, nhất là súc sinh càng chẳng rõ lý, cho nên tâm dâm dục của chúng rất nặng, chúng luôn lúc nào cũng nghĩ về dâm dục. Nếu thanh tâm quả dục, tự tịnh kỳ ý, cắt ái đoạn dục, thì cách Phật đạo chẳng xa.